Xin được chia sẽ bài thơ Nguyễn H An viết lúc đưa mẹ vào Viện Dưỡng Lão vì căn bịnh Alzheimer .
Hôm nay mẹ nằm trên giường lạ
Chung quanh cũng người nhưng chẳng lại người thân
Mẹ nằm đó lơ mắt nhìn hư ảo
Ta là ai mà lúc nhớ lúc quên
Ta nhớ lúc quanh ta là hơi ấm
Của chồng, của con, của mái ấm gia đình
Sao hôm nay ta nằm đây cô lẻ
Nước mắt muốn rưng mà lệ đã khô cằn
Ta nhớ quá đàn con dăm đứa
Nhớ ngày nào chúng tựa lủ gà con
Theo chân mẹ tháng ngày khôn lớn
Ta già nua nên quên chúng là ai
Chúng lớn khôn nhưng không lớn can trường
Để đủ sức cõng mẹ qua tường đêm thử thách
Ừ hình như hôm nay ta nhớ lại
Cả một đời vất vả cũng vì con
Ừ dường như hôm nay trên giường lạ
Ta khóc thầm vì biết chẳng là ta
Chừ đứng đó mắt ai cùng ướt lệ
Nắng hoàng hôn thưa rớt bên đường.
Nguyễn H An
Love me now
If you are ever going to love me,
Love me now, while I can know
The sweet and tender feelings
That from true affection flow.
Love me now
While I am living.
Do not wait until I'm gone
And then have it chiseled in marble,
Sweet words on ice-cold stone.
If you have tender thoughts of me,
Please tell me now.
If you wait until I am sleeping,
Never to awaken,
There will be death between us,
And I won't hear you then.
So if you love me, even a little bit,
Let me know while I am living,
So I can treasure it.
-- Robert Paul Moreno --
Bài thơ hay và cảm động lắm An, làm tôi cảm thấy nổi buồn chợt đến và mơ "phải chi mình còn có Mẹ", dù mẹ có bịnh gì đi nữa, nhưng còn có Mẹ là một hạnh phúc lớn trong đời.
ReplyDeleteVàng
Bài thơ thật gây xúc động,xin chia sẽ cùng nổi đau của tác giả một cách trân trọng.Thôi thì hảy hát bài Lòng Mẹ để thương nhiều hơn nửa và cũng để vơi đi nổi đau của mình nếu có thể.
ReplyDeleteAnh Tăng Thi và bạn Nguyễn Hoàng An mến,
ReplyDeleteĐọc bài thơ của bạn An, bài thơ Love Me Now và nghe bài nhạc đã làm tôi xúc động nhiều trong mùa Mother's Day. Tôi nhớ lại Mẹ tôi trong những ngày cuối cuộc đời, cũng phải vào Nursing Home ở Westminster sau cơn stroke. Hồi đó tôi còn làm việc trên này nhưng hầu như cứ mỗi hai tuần tôi lái xe xuống thăm Mẹ tôi. Cũng khung cảnh, cũng cái giường lạ và những người chưa từng gặp chung quanh... Mẹ tôi cũng mở mắt nhìn tôi mỗi khi tôi vào thăm, nhưng chưa chắc gì Mẹ tôi nhận ra tôi và các con cháu quanh giường... Gần hai năm trong Nursing Home cuối cùng Mẹ tôi lặng lẽ qua đời vào cuối năm 1996, và tôi từ đó thật sự mồ côi...! Không còn có dịp để gọi thêm tiếng "Mạ"* và nói bốn chữ đơn sơ: "Con thương Mạ lắm!" /Hoàng Hy
(*) Người Huế hay cọi Mẹ bằng Mạ.
Bài Thơ thật hay, quá cảm động.
ReplyDeleteCám ơn Anh Hoàng An thật nhiều,.. thật nhiều.
Ngọc Liên
Như có nước mắt trong mấy dòng thơ của anh An.
ReplyDeleteNghỉ tới hôm nào chắc mình cũng có một cái giường lạ như vậy.
Xin cám ơn anh An.
Thanh
Thử làm vợ
ReplyDeleteCó một anh chàng nọ
Làm quần quật luôn tay
Nên bỗng ghen với vợ
Được ở nhà suốt ngày
Anh chàng than với Chúa:
“Con khổ quá Chúa ơi
Ngày phải làm 10 tiếng
Trong khi, vợ thảnh thơi
Con xin thành cô ấy
Còn cô ấy thành con
Cho nếm thử mùi vị
Thử làm chồng có ngon?”
Chúa thương tình đồng ý
Đổi giới tính hai người
Cô vợ không ý kiến
Còn chồng sung sướng cười
Sáng hôm sau tỉnh giấc
Chàng vội vã nấu ăn
Hò hét kêu con dậy
Rồi quýnh quáng gập chăn
Sắp từng cái quần áo
Cả bốn “đứa” trong nhà
Cho ăn, đèo đi học
Cuống lên vì trường xa
Rồi quay về đi chợ
Hoa quả với thức ăn
Đồ bẩn đem đi giặt
Kẻo “chồng” về cằn nhằn
Đoạn quay sang chế biến
Nấu ăn cho thật ngon
Tranh thủ chờ cơm chín
Phi tới trường đón con
Ăn xong lại rửa bát
Lau bếp núc sàn nhà
Tắm cho mèo, cho chó
Toàn những việc đàn bà
Chưa được nghỉ một tí
Lại phải đưa con đi
Học thêm và học nếm
Chuẩn bị thi học kỳ
Loanh quanh mà nháy mắt
Trời đã chuyển sang chiều
Lại đón con, nấu nướng
Rồi phục dịch “chồng” yêu
(Sau khi rửa xong bát
Thì đã 21 giờ
Anh “chồng” mà trước đó
Là vợ – cứ nằm chờ)
Một ngày thở ra khói
Vừa leo lên giường nằm
“Chồng” đã khều chân gãi:
Chúng mình chơi “đào hầm”!
Dù trong lòng không thích
Vì mệt rũ cả người
Nhưng vẫn cứ phải cố
Giúp chồng được “xả hơi”
*
Sáng hôm sau gặp Chúa
Anh vội vã khẩn cầu:
“Làm đàn bà mệt quá
Con không thích nữa đâu!
Con đã biết lỗi lớn
Có mắt mà như không
Giờ con mới thấy khổ
Xin trở lại làm chồng!”
Chúa vui vẻ cười lớn:
“Ta mới vui làm sao
Khi con đã hiểu rõ
Làm vợ mệt thế nào
Giờ con muốn trở lại
Ta có tiếc gì đâu
Nhưng phải sau 9 tháng
Vì con đã dính… “bầu”
——
GH sưu tầm-chúc mọi gia đình bình an-vui vẻ suốt cả 4 mùa yêu thương!
http://1.bp.blogspot.com/-T_uBpO0RM_c/Uwkd16RF2CI/AAAAAAAAGT0/5mGVgZtfR5s/s1600/MotherVN.gif